Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào. Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết. Phố phường quanh nhà lại bình thường.
Ai có thể giữ được tuổi trẻ, những người lúc nào cũng có thể bị cám dỗ bởi thứ triết lí hiện sinh muôn hình vạn trạng. Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị. Cô nàng y tá nở một nụ cười đĩ thõa với gã tiền đầy sức mạnh và cơ bắp.
Cũng chẳng biết sẽ chụp không. Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm. - Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.
Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác. Nhưng dần dần thì cũng gỡ được chút ít. Nhưng ông anh cứ hỏi nhiệt độ phòng bao nhiêu, làm bằng gỗ gì.
Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực. Tua nhanh thôi, mệt rồi. Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân.
Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt. Họ ngắm nhau hồi lâu. Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình.
Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được. Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia. Sau đây là một số dữ kiện.
Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng. Lại kể đến chuyện khán giả cứ đến pha sôi động là đứng dậy cả lượt khiến thằng em tớ và tớ bị che mất tầm nhìn bàn thằng thứ hai của đội Việt Nam.
Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản. Thế là không còn tâm trí mà ngờ hoặc. Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn.
Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn. Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.