Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về. Dẫu không phải không có lúc buồn. Lưu ý: Hắn không chắc là tôi.
Em gọi mãi không dậy. Và cũng thật dễ hiểu. Còn ban đêm thì có chiếc đồng hồ quả lắc trên gác.
Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau.
Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài. Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt). Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.
Đó như một đòn cảnh cáo đầu tiên với những kẻ cậy quyền thế, tiền bạc làm càn, đem đời sống người khác ra làm trò tiêu khiển. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc. Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật.
Không phải học con phải về đây ngay chứ. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.
Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ. Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Phụ nữ thì thường có ai nghe hoặc không có ai nghe cũng tâm sự.
Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu. Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại.
Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ. Bố mẹ con cũng buồn. Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau.
Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo. Bạn ghê thứ ơn huệ lờ nhờ, lập lờ giữa tình cảm gia đình và ban phát để rồi hình thành thứ truyền thống trẻ phải rót rượu hầu già, không uống cũng phải hầu; trẻ xới cơm so đũa, già ngồi khoanh tay.