– Tôi luôn cầu chúc bà được bình an và hạnh phúc. Trước hết, các bạn phải học cách bảo vệ những khoản tiền nhỏ, sau đó mới có thể giữ được những khoản tiền lớn. - Không ai có thể quyết định số phận giàu có hay nghèo hèn của mình cả.
Khi ra đi, con quyết định tới vùng Nineveh. Nhưng nếu biết tuân thủ theo các quy luật đó, họ không những giữ được vàng mà còn khiến vàng ngày càng phát sinh lợi nhuận. Có thể nói, những thành quách hùng vĩ cùng những đền đài, cung điện nguy nga của Babylon đã trở thành cát bụi, nhưng những tri thức, những kinh nghiệm khôn ngoan, những thành tựu nổi bật của vương quốc cổ đại này vẫn còn lưu truyền cho đến tận bây giờ.
Tôi không thể an phận với một cuộc sống nghèo khổ, chỉ biết háo hức nhìn những người khác hưởng thụ cuộc sống. - Tôi nghĩ ắt là như thế. - Chắc chắn rằng việc tìm kiếm may mắn ở sòng bài, ở những cuộc đua ngựa hay nhặt được cái túi rơi không đem lại sự giàu có và thành công lâu dài cho chúng ta.
Tôi vẫn có một số hạn chế mà tiền bạc không thể giúp được, chẳng hạn như thời gian, sức lực, tuổi trẻ, thậm chí một số món ăn, thú vui mà tôi rất thích, giờ đây tôi cũng không thể hưởng thụ được nữa. Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư. - Tể tướng nói phải đấy.
Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. Đói có nghĩa gì đâu? Khát có nghĩa gì đâu? Đó chỉ là những rủi ro trên con đường quay trở về xứ sở Babylon thân yêu của tôi mà thôi. Ông nội của cháu đã nói với ông ngay lúc đó rằng, ông ấy sẽ nhanh chóng chuộc lại tự do và trở thành một người kinh doanh độc lập.
Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền. Ông Algamish nhìn thấy tôi liền bảo: Các bạn đừng nên giễu cợt điều tôi vừa nói vì cho rằng nó quá đơn giản.
Nhưng có lẽ, công việc mà ông dự định thực hiện sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được. Sự hoành tráng, đồ sộ và nguy nga của thành Babylon chỉ còn là huyền thoại.
- Bí quyết đó là ham thích làm việc! – Sharru Nada đáp rõ từng tiếng. Và vì vậy mà đã làm tiêu tán hết gia sản của ông nội cháu để lại. Họ nhận thức được rằng, ông Algamish quay trở lại cửa hiệu khắc chữ nhiều lần, bởi vì ông ấy muốn quan sát một con người – chàng thanh niên Arkad - từ sự nghèo khó, khốn khổ của cuộc đời, đang tìm cách vươn lên.
Có thể vào cuối buổi chiều, số nô lệ còn lại sẽ bị bán cho người mua nô lệ của nhà vua. Tổng chiều dài của nó ước tính khoảng 14. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp.
- Đối với tôi, tính ù lì là một kẻ thù luôn rình rập, chờ dịp để gây cản trở cho công việc. Anh buộc phải ngồi đây và uống nước lạnh trong khi Dabasir ăn ngấu nghiến cái đùi dê thơm phức. Xin mọi người cho biết, có phải những chủ sòng bài vẫn thường do dự mỗi khi chúng ta hỏi về nguồn gốc thu nhập của họ không?