Steve không thích điều này. Chậm rãi nhưng chắc chắn, khi tất cả những thứ này sẽ không có kết quả, chúng tôi bắt đầu chiếm được niềm tin với những người này. Thật dễ chịu nhưng công việc thực tế vẫn chưa hoàn thành.
Mặc dù có vài chuyện căng thẳng giữa Steve Jobs và chủ tịch Apple Mike Scott nhưng bầu không khí chung ở công ty là rất thoải mái. Jobs tưởng như suy sụp. iPod đã thay đổi Apple.
Ông luôn đòi hỏi cao những người thuộc quyền của mình. Ông giải thích về việc này như sau: “Sau sáu tháng, tôi thấy việc đầu tư như vậy thật vô nghĩa. Và điều đã xảy ra là một nửa bài hát mà chúng tôi bán, xấp xỉ nửa album và nửa khác riêng lẻ.
Đợi chờ thời khắc iPod giảm giá gần như là vô vọng. Steve cũng cho rằng, ông tuyệt đối không tin công nghệ mới quan trọng hơn sự giáo dục. Nhưng sự khuyến khích cô dành cho tôi đã phần nào thôi thúc lòng khao khát học của tôi.
Thứ hai, phim không được cấu trúc vào những bài hát như album dễ dàng download. Tôi nghĩ về điều đó mỗi ngày trong đời mình. Cứ hai ngày một lần, tôi gọi và trò chuyện với cô ấy”.
Rồi thất bại đó lại dẫn đến một thất bại khác nhưng ở một công ty mới. Một bài báo đăng trên tờ New York Time năm 1997 đã miêu tả một buổi chiều trong khu nhà của Jobs ở Palo Ato là đầy ắp tiếng trẻ con và không khí gia đình. Thực tế, đó chính là tiền đóng thuế của họ.
Ông sẽ kiểm tra sự thay đổi nội dung và tìm kiếm những sự kết hợp với phần lớn các tác động. Đó là người tạo ra cuộc cách mạng cho ngành công nghệ thông tin. Hầu hết nghệ sĩ thành công đã dành ra trong hợp đồng của mình cho sự phân phối âm nhạc trực tuyến bởi công ty ghi âm của họ.
Ở đó, ông tự do sử dụng kiểu cách quản lý kỳ lạ của mình, giúp ông chiếm một chỗ trong danh sách những ông chủ khó tính nhất năm 2003 của tạp chí Fortune. Những điều ông nghĩ ít nhiều đã là sự thật. Và như vậy, với hầu hết nghệ sĩ, họ không bao giờ nhận lại được số tiền tạm ứng, vì vậy họ hết tiền.
Ê kíp phải làm một hệ thống thiết bị đặc biệt để làm việc đó. Nhưng chỉ được hơn sáu tháng học tại giảng đường, ông quyết định bỏ học vì xem việc học đại học là một sự đầu tư thật vô nghĩa. Và quan trọng nhất, hãy có dũng cảm để đi theo tiếng gọi của trái tim và linh tính.
Sau tám năm nỗ lực và phung phí 250 triệu đôla tiền vốn, NeXT đóng cửa hẳn công nghiệp phần cứng của mình vào năm 1993. Nhưng nó vẫn luôn là một giấc mơ xa vời với những bạn trẻ… con nhà nghèo vì giá lúc nào cũng ngất ngưỡng. Trên hết, chúng lớn hơn hàng trăm lần.