Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn. Trong khi chờ đợi, mời các bạn nghe một vài bản nhạc. Nếu trao cho hắn số tiền ấy, chắc chắn hắn sẽ nướng ngay vào sòng bạc và các hộp đêm trong phút chốc.
Giá mà còn tờ sơ đồ trận bóng, ít ra chúng tôi có thể biết vị trí của cầu thủ hai đội trên sân. Bạn hoàn toàn có thể điều khiển cuộc trò chuyện nếu có một kiến thức sâu sắc về đề tài đó. Trong chương trình mỗi tối của tôi trên đài CNN, bạn cũng thấy rằng tôi rất thích được lắng nghe các vị khách mời.
Có điều nếu Bill là người nói chuyện vô vị và nhàm chán, thì Stacey chắc sẽ khó tha thứ cho bạn! Bởi vậy tốt nhất là nên tự mình xử lý tình huống tế nhị này. À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa. Và tôi rất thích trò chuyện với bà.
Frank bảo: Chàng trai trong bài đang giận đấy. Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách. Tôi nói: :Ông biết hôm qua tôi đã làm gì không, ông Colonel?
Tất cả những điều thú vị đó diễn ra không chỉ nhờ những gì tôi nói, mà nhờ vào việc tôi biết lắng nghe. Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu. Tôi luôn chú ý đến cách làm sao để tất cả các bạn hữu đều tham gia vào bàn tròn.
Khi gặp phải chuyện gì không như ý, hãy cố quên nó đi và nghĩ đến những việc khác có thể đem tới niềm vui cho bạn. Cố ca sĩ Frank Sinatra là một ví dụ. Những người đồng trang lứa tôi lẫn người đứng tuổi đều biết và thích bài này.
Nếu không bình tĩnh, tự chủ được thì nó sẽ khiến ta làm những việc ngớ ngẩn và tai hại vô cùng. Tại sao vậy? Một cô gái vừa đổi nghề. Quyền bình đẳng không phân biệt chủng tộc cũng ngày càng mang giá trị rộng lớn.
Cách nói hết sức tự nhiên với những từ ngữ, những tiếng lóng khó hiểu nhưng lại có chiến lược và mục đích hẳn hoi. Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể. Khi nói chuyện với người lạ, hay lần đầu nói trước công chúng thì ít nhiều gì ta cũng cảm thấy… run run.
Anh là người khách luôn cung cấp cho chúng tôi những tin tức nóng bỏng và hấp dẫn, với những lời bình luận, nhận xét xác đáng nhất. Không may hầm mỏ bị sập. Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái.
Chúng ta đều là những con người. Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Cuộc đàm phán của Herb thành công! Thật không thể ngờ một cậu học trò mười ba tuổi lại có thể lập luận đến thế! Thầy Cohen vừa lau mồ hôi trán vừa gật đầu đồng ý quên đi mọi việc.