Đây là huân chương cao quý nhất của tổng thống Mỹ có thể trao cho một công dân. Gerstner của 79 năm sau không pha trò như thế với một IBM quan trọng bậc nhất của thế giới trong lĩnh vực mà nó thống trị. Năm 1982, nhân việc IBM đạt doanh thu ngất ngưởng là 3 tỉ đôla, một con số mà Time đánh giá là cao nhất đối với dạng công ty sản xuất hàng công nghiệp, tạp chí này đã nhắc lại tinh thần doanh nghiệp của Watson:
- hậu duệ của cụ Lương Văn Can, cụ Bạch Thái Bưởi. Việc Watson chọn chiến lược sở hữu công nghệ để giữ vị trí tiên phong khiến cho người ta nhớ lại anh bạn Ket của Watson ở câu lạc bộ Dayton, hồi ông còn ở CTR. Nhưng ông yêu các nhà máy sản xuất máy đục lỗ thẻ đến mức, trong cuộc họp xung quanh chiếc bàn gỗ, ông đã ra lệnh xây thêm nhà máy 7,5 mẫu
Khi ông tiếp nhận một CTR hỗn độn cũng là lúc ông đưa gia đình của mình về New York sống trọ. Hàng ngàn bức điện trên thế giới gửi về cho ông, từ giới kinh doanh cho đến các nguyên thủ. Sai lầm khi không sớm trả huy chương cho Hitle, đã sớm trở thành người thầy nghiêm khắc dạy ông phải nhấn mạnh ý nghĩa, giá trị của kinh doanh.
Nhiều chỗ trong tài liệu của IBM đã gọi think của Watson là một sign (biểu tượng) hơn là một slogan (khẩu hiệu). Nhưng Watson chỉ có thể gật đầu khi Tom cả gan thay luôn cả phương thức kinh doanh của cha: Thay vì cho thuê hãy bán đứt sản phẩm cho khách hàng. * Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine.
The Manafacture Gerneral Manager Sales Manager Sales Man Servicees Man Factory Manager Factory Man Office Mannager Quan điểm này không chỉ cần cho các nhà lãnh đạo kinh doanh mà cho Time tường thuật: Thế chiến thứ hai đã giải phóng Tom Watson khỏi chính con quỷ trong người mình.
Đến lượt Gerstner, nhà quản lý này đã chi đến con số kỷ lục là 25% chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển. Điều này chỉ có thể giải thích bằng hoài bão của Watson. Watson chấp nhận gánh nặng 22.
Một thời gian dài vừa qua luôn phải có người bên cạnh ông. Điều này trái ngược với tôn chỉ vì công việc của khách hàng mà Watson xây dựng. Đó luôn luôn là một đại lễ.
Ông đã nhẹ nhàng rời bỏ công việc để về ngay bên bà trong những ngày bà bị bệnh và ông ở bên cạnh bà cho đến giây phút cuối cùng của người mẹ thân yêu. Watson nhận ra rằng mình đã ở tuổi 50 mà đường đến ước mơ hoàn thành còn quá xa. Các nhà nghiên cứu nhận thấy chiếc bóng đổ dài của Watson trong quyết định sinh tử của Gerstner người xuất thân kinh doanh thực thẩm và thuốc lá.
Tầng hầm của tòa nhà là một giấc mơ của các kỹ sư thuở đó: Phòng tái tạo thời tiết để các kỹ sư tiến hành các thí nghiệm. Ông đã tự nhiên trong lòng vì con người mà hình thành nên vô số thuật lãnh đạo và cuối cùng là đạo lý của nhà lãnh đạo. Bài học thứ hai: Làm chủ không dễ và cần phải biết đứng dậy đi tiếp khi thất bại.
Matt Haig nhận định trong Brand Royalty How the worlds top 100 brands thrive & survive: Bằng chứng tham vọng của Watson là quyết định đặt tên lại cho công ty là International Business Ma- chines, tuy lúc đó thị trường của nó chỉ gói gọn trong lãnh thổ nước Mỹ. Câu chuyện cay đắng và vinh quang của nhà công nghiệp Thomas Watson không chỉ hấp dẫn mọi người đam mê kinh doanh về khía cạnh kinh doanh của nó. Cụ thể sau đó, IBM có thể đưa ra thị trường máy tín hiệu vô tuyến.