Tôi chỉ xin ông chỉ giùm tôi một điều thôi. Tại sao vậy? Tại ta được tự đắc rằng đã thành thật và can đảm tự thú. Đứa nhỏ khóc, la, chạy về mách má.
Theodore Roosevelt không khi nào làm Tổng thống Huê Kỳ được. Dù sao đi nữa thì cũng có một điều chắc chắn là ta đã cho vì ta muốn thỏa mãn một thị dục - Trong cuốn "Nghệ thuật dẫn dụ hành động của loài người". Những lời đó không phải thốt ra như cái máy đâu, mà trái lại, có một giọng yêu mến thật thà.
Tôi lại nhờ bà chỉ bảo tôi vài điều. Thỉnh thoảng ngưng đọc để tự hỏi nên thi hành mỗi quy tắc ra sao và vào lúc nào? Bạn ghét những lời tán dương giả dối thô lỗ, nhưng bạn cũng thèm khát những lời khen thật.
Tôi đe họ nên coi chừng, chứ không thì ngồi tù, vì làm cháy rừng. Ngồi bên trái tôi là ông Grammond, bạn cũ của tôi; ông này đã nhiều năm nghiên cứu Shakespeare. Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được.
Nhưng những cách tàn bạo đó có những phản động tai hại lắm. Ông ta khuyên tôi mang về bận thử một tuần nữa. Tôi không nói chuyện tôi cho người khác nghe nữa và ráng hiểu những nỗi lòng của người khác.
Lớn lên, ông làm chính trị, tập nhớ tên họ và vẻ mặt của người khác, mà lần lần trí nhớ đó trở nên kỳ diệu. Vậy ta phải hết sức trổ tài cho họ vừa lòng". Ghế xấu, chỉ đáng giá một đồng một chiếc, nhưng ông Eastman là người đã kiếm được cả trăm triệu bạc vinh hạnh khoe những chiếc ghế đó lắm, vì chính tay ông đã sơn nó.
Chuyện đời ông như vầy: Ông thích thơ của Dante Gabriel Rossetti lắm. Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại. Tất nhiên là chúng tôi mang ơn ông lắm và hết lòng tìm cách gởi hàng cho ông được mau chóng.
000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi. Chúng ta nên nhớ rằng bạn thân của chúng ta thích nói về những tài năng của họ hơn là thích nghe ta kể những tài năng của ta. 3- Nhân viên đó còn làm cho khách hàng hiểu rằng những kỹ sư của hãng biết rõ về xe hơi, cả ngàn lần hơn khách.
4- Biết nghe người khác nói chuyện. Bá tước phu nhân Tolstoi tìm thấy chân lý đó - nhưng trễ quá. Nhưng Hoàng đế nói: "Có cần chi điều đó".
Chương tư - Tám lời khuyên để giúp các bạn đọc sách này được nhiều lợi ích nhất Ông diễn thuyết ca tụng tác phẩm của thi nhân đó, rồi chép bài diễn văn gởi biếu thi nhân. Vừa nói, tôi vừa viết hai điều hại đó trong cột "Hại", rồi đưa tờ giấy cho ông ta và nói: "Xin ông cân nhắc kỹ lưỡng lợi và hại đi, rồi cho tôi biết ông quyết định ra sao".