Màu mận đương độ chín. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn. Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều.
Thưa chú, tôi không phải là đứa để chú đối xử như một con chó. Chả phải thở than gì. Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả.
Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu. Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào.
Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại. Tay tiếp tục thả giấy vào. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình.
Đúng mà cũng không đúng. Cho cô bé bán diêm, nàng đáp. Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn?
Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết. Hay mình bảo: Tùy đồng chí hiểu. Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi.
Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi. Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm. Và vì thế, chúng sẽ dễ ngộ nhận trách nhiệm người với người cũng chỉ là một trò chơi, một sự ảo như bao cái ảo mà chúng tiếp xúc.
Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật. Nó cùng tham gia giải với bạn. Nhưng như thế là em còn muốn.
Vận động điên cuồng và đầy khao khát. Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp. Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.
Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không?