Kết quả thiệt lạ lùng và mỹ mãn: chương trình nghị sự rõ ràng quá, ngày nào xong việc ngày ấy. Một người ở Ấn Độ, ông H. Boynton, chủ phòng nhân viên của công ty dầu lửa Soncony.
Nhưng một điều lạ lùng xảy ra: nghe lời đáp của những chàng trai trẻ, tôi hiểu nhiều và vì chú ý tới câu chuyện, có khi tôi quên hẳn bộ cánh của tôi đi. Ông đi từng cửa, kéo chuông. "Tôi đã theo triết lý đó từ ngày ấy.
Lời đó khôn, phải chăng bạn? Bạn và tôi cứ cằn nhằn về lòng bạc bẽo của loài người, nhưng lỗi về ai? Lỗi ở bản tính con người hay lỗi ở ta ngu muội, không hiểu biết bản tính đó? Thôi, đừng mong gì người ta báo ơn mình hết. Chúng tôi được lệnh phải nằm yên trên giường không nhúch nhích. Khi tính xấu này luôn luôn biểu lộ, nó sẽ làm cho bệnh ấy thành kinh niên và có khi thành bệnh đau tim".
Tôi hoảng hốt gần hoá điên. Nhưng khi thành gia rồi thì làm sao nữa? Thì lời ước lại đổi làm: "Ước gì ta già được nghỉ ngơi". Công ty dầu xăng mà tôi làm chủ có một số xe và một số tài xế chuyên đi giao hàng.
Những y sĩ tài giỏi nhất trong nước, tức là các bác sĩ ở dưỡng đường Mayo đều nói rằng cô sẽ chết. Tôi biết rằng bệnh của họ chỉ do không chịu hợp tác với đời, nên tôi muốn họ nhận thấy điều ấy là cần. Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày.
Chiều đến lại ngủ hai tiếng trước khi ăn bữa tối. Chung quanh là đất cằn và hầm hố mà trong nhà thì xó nào cũng đầy những con gián. Nhất là các ông lớn tuổi, thích được khuyên bọn thiếu niên.
Đã thiệt mấy năm chưa đêm nào khoan khoái như vậy. Và Benjamin Franklin tóm tắt ý ấy trong lời nói giản dị này: "Anh thương người tức là anh rất thương anh vậy". Những cây quanh năm tươi ấy biết uốn thân, cành dưới sức nặng, biết cái đạo hợp tác với những tình thế không tránh được.
Ông được biết hoan lạc chính bởi ông phụng sự một lý tưởng cao cả và ý nghĩa hơn cái đời sống đáng lẽ rất tầm thường của ông. Sau cùng đành phải đóng cửa hiệu. Chúng ta nên hành động như Đại tướng Eisenhower: đừng phí một phút để nghĩ tới những người mà chúng ta ghét.
Lời ấy có vẻ khó tin quá, cho nên muốn giảng thêm, tôi phải trích hai trang trong cuốn sách rất hay: Ý nghĩa của đời sống phải ra sao? của bác sĩ Adler. Bảo hiểm về bệnh tật, hoả hoạn và tai nạn bất thường khác Dùng thì giờ của tôi để tính công việc sắp tới, ích lợi nhiều hơn là ưu phiền về những lỗi lầm hôm qua.
Ông Jim Grant nói với tôi ông cũng nhận thấy vậy. Tôi xin kể chuyện một người đàn bà đã hiểu và áp dụng phương pháp lấy trái chanh của mình pha thành một ly nước chanh tuyệt ngon. Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu.