Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt. Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ.
Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí. Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu.
Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội. Cậu em dẫn tôi đi vào chỗ dành cho nam giới. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.
Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không. vì không phải không có lúc chỉ là trò chơi đồ hàng ngô nghê của những đứa trẻ bố mẹ hành nghề luật Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng.
Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày). Quá nhiều lí do để sống. Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ.
Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt. Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé. Hôm nay lại bị cấm túc thế này.
Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường. Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó. Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay.
Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo. Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ. Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.
Thích làm cả cái mình không thích. Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên. Và có lẽ cả hướng thiện.
Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn. Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến.