Anh rất biết ơn Jones vì đã giúp anh tạo ra những thay đổi đó và như đã hứa, tối nay cả hai nhà sẽ có dịp thưởng thức những xiên cá nướng ngon nhất mà vợ anh đã chuẩn bị. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Khi lớn lên, mẹ của họ lập gia đình với hai anh em John Jones và John James vào cùng một ngày.
Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.
Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica.
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì.
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn.
Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ.